DƯƠNG TRỌNG TẤN – CHI BẰNG HỌC - Tự học – Tự giáo dục – Tự làm ra chính mình
  • Giáo dục mới
    • Khai phóng Giáo dục
    • Học cách học
    • Dạy tốt hơn
    • Công nghệ Giáo dục
    • Tủ sách giáo dục cho người đi dạy và thiết kế chương trình giáo dục-đào tạo
  • Quản trị mới
    • Triết lí Inamori
    • ebook Linh hoạt và Tinh gọn
    • Cẩm nang Scrum: Làm chủ phương pháp năng suất và sáng tạo gấp đôi
    • Học viện Agile
    • Sách hay cho Agile Manager
    • Sách hay về Lean
    • Thông tin chương trình NeoManager
    • COVID19
  • Startup
  • Đọc sách thông minh
    • ebook ĐỌC SÁCH THÔNG MINH – Hướng dẫn bỏ túi cho người bận rộn
    • Bookstop
  • Tài nguyên hữu ích
  • About
Giáo dục mới
    Khai phóng Giáo dục
    Học cách học
    Dạy tốt hơn
    Công nghệ Giáo dục
    Tủ sách giáo dục cho người đi dạy và thiết kế chương trình giáo dục-đào tạo
Quản trị mới
    Triết lí Inamori
    ebook Linh hoạt và Tinh gọn
    Cẩm nang Scrum: Làm chủ phương pháp năng suất và sáng tạo gấp đôi
    Học viện Agile
    Sách hay cho Agile Manager
    Sách hay về Lean
    Thông tin chương trình NeoManager
    COVID19
Startup
Đọc sách thông minh
    ebook ĐỌC SÁCH THÔNG MINH – Hướng dẫn bỏ túi cho người bận rộn
    Bookstop
Tài nguyên hữu ích
About
  • Giáo dục mới
    • Khai phóng Giáo dục
    • Học cách học
    • Dạy tốt hơn
    • Công nghệ Giáo dục
    • Tủ sách giáo dục cho người đi dạy và thiết kế chương trình giáo dục-đào tạo
  • Quản trị mới
    • Triết lí Inamori
    • ebook Linh hoạt và Tinh gọn
    • Cẩm nang Scrum: Làm chủ phương pháp năng suất và sáng tạo gấp đôi
    • Học viện Agile
    • Sách hay cho Agile Manager
    • Sách hay về Lean
    • Thông tin chương trình NeoManager
    • COVID19
  • Startup
  • Đọc sách thông minh
    • ebook ĐỌC SÁCH THÔNG MINH – Hướng dẫn bỏ túi cho người bận rộn
    • Bookstop
  • Tài nguyên hữu ích
  • About
DƯƠNG TRỌNG TẤN – CHI BẰNG HỌC - Tự học – Tự giáo dục – Tự làm ra chính mình
Lan man

Đối thoại siêu ngắn Tháng 8

1.

Vịt bầu hỏi thiên nga: chú cho anh hỏi “chúng ta sống để làm gì nhỉ”?
Thiên nga: chú hỏi thế làm quái gì, đằng nào chả bị sáo măng!

2.

Lợn mán hỏi vịt cồ: Anh nghe đồn chú đi học MBA xịn, anh đang đi tìm người đồng sáng lập để kinh doanh. Anh với chú cùng làm nhé!
Vịt cồ: Nhất trí cao! Ta chẳng có gì ngoài vốn tự có. Dạo này dân Hà Nội đang chuộng lợn mán, mở nhà hàng lợn mán là nhất, ta xung phong làm đầu bếp cho. Lấy công làm lãi hehe.

3.

Chim sẻ hỏi đại bàng: sao chú mày lông bông thế, bay trên mây suốt ngày?
Đại bàng: chú mày nhầm, tối nào anh chả về ngủ với vợ. Chắc lúc ấy chú không nhìn thấy keke

4.

Chim sẻ lại hỏi đại bàng: theo chú mày thì người lớn phải cố mà học iPad để theo kịp tốc độ dùng đồ công nghệ của trẻ con hay là cấm tiệt đi cho nó đỡ rách việc?
Đại bàng: Cấm tiệt cấm tiệt! Cái thứ ấy nguy hiểm lắm. Anh còn không biết cách cai nghiện thì tuyệt đối không nên để trẻ con zây vào.
Chim sẻ: Ơ thế hóa ra là “gọt chân cho vừa giày à?”. Như thế là kéo lùi sự phát triển của xã hội đi một thế hệ đấy.
Đại bàng: Ơ! Thằng này đễu!

5.

Hổ Báo hỏi Cáo Chồn: Anh không thể hiểu được, tại sao anh nhập khẩu toàn bộ khung chương trình đào tạo của trường Cờ-Mu (Carnegie Mellon University), lại còn mua cả giáo trình gốc bản quyền mà cả chục năm nay học sinh ra trường vẫn bị chê dốt?
Cáo Chồn: Anh chưa thấy ai hỏi ngu như chú. Thế mà cũng phải hỏi. Vì chú ở Hà Nội chứ có ở Pittsburgh đâu.

03/09/2015by Tấn Dương
FacebookTwitterPinterestGoogle +Stumbleupon
Giáo dục

“Dân gian Giáo dục” trong “Nhật Bản Duy Tân 30 năm” của Đào Trinh Nhất

NHAT_BAN

Đây là một cuốn sách quan trọng đối với người làm giáo dục, đổi mới.
Thần kì Nhật bản và cách làm của người Nhật luôn là một chủ đề thú vị và đáng tìm hiểu đến nơi đến chốn. Cuốn này, cùng với “Khuyến học” và “Phúc ông tự truyện” của Yukichi mang đến cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc và đầy cảm xúc trước công cuộc Duy Tân kì diệu của nước mặt trời mọc hơn một thế kỉ trước.
Khác với nhiều nhận định hiện nay về yếu tố thành công quyết định nhất tới cuộc Duy Tân là từ giáo dục hoặc từ một đấng minh quân có tên Minh Trị, một “người bên trong Duy Tân” – ngài Oukuma Shigenobu lại có tiếp cận hướng dài rộng hơn hẳn, và đề xuất nguyên nhân cho sự Duy Tân và thành công của nó nằm ở ba yếu tố:
1. Thần đạo (nối dõi thần quốc); 2. Địa lí thuận lợi hun đúc nên người Nhật; 3. Phong kiến (phân quyền kiểu Nhật) mài dũa tài trí nhân dân.
Cả ba yếu tố này thật hết sức đặc sắc Nhật Bản, Việt Nam ta không có. Như vậy xem ra cái sự “đồng chủng, đồng văn” chỉ là cái vẻ bề ngoài? Cái việc gán cho chúng ta một “dân tộc ăn đũa” để so với dân tộc Nhật Bản “cũng ăn đũa” liệu có là một sự “thấy sang bắt quàng”?
Cho nên, khi đặt vào bối cảnh thiên-địa-nhân-lịch-sử Nhật Bản thì người ta có thể thấy cái sự Duy Tân ấy khó lòng mà lặp lại ở một quốc gia khác. Cái “phần mềm Duy Tân” rất kén “phần cứng” để cài đặt. Người Nam ta suốt một trăm năm nay ngưỡng vọng Minh Trị Duy Tân, thậm chí định bắt chước nó, nhưng hình như ít nghiên cứu về nó, và ít thấy rằng không thể lặp lại nó?
***
Có một sự việc được tác giả Đào Trinh Nhân nhận xét rất thú vị ở cuốn sách xuất bản năm 1936 này, đó là “công phu giáo hóa” (để chỉ giáo dục) của Nhật khi Duy Tân gặp không ít khó khăn, gian khổ nhưng những người làm giáo dục không ngừng tiến lên phía trước, kể cả việc phải đổ máu; ngay cả khi trường công trường tư đồng loạt đóng cửa vì biến loạn xã hội thì trường Keio của người-đổi-mới Yukichi vẫn không bỏ một giờ học trong khi sĩ số cả trường chỉ còn 18 mống. Cái tinh thần ấy, phải gọi tên là “tinh thần Nhật”. Nước Nam ta hình như không có?
***
Liên quan đến đổi giáo dục, tác giả họ Đào còn cung cấp một cái nhìn sâu sắc tài tình: nước Nhật dạo ấy không chỉ có việc “chính phủ giáo hóa” – tức công cuộc làm giáo dục của nhà nước, mà còn có “dân gian giáo hóa” – tức người dân tự giác mà đổi mới cái sự giáo dục (cái mà ngày nay chúng ta có thể gọi tên là “xã hội dân sự” tham gia cải cách giáo dục). Ông nhận xét: cái sự “dân gian giáo dục” ấy mới mạnh mẽ, rộng khắp và tác động chính tới sự chuyển biến của giáo dục Nhật Bản 30 năm Duy Tân và về sau nữa. Một trong những người từ cái khu vực dân sự ấy, ông Yukichi dù chưa từng làm “quan to” nhưng còn to hơn cả triều đình trong sự tác động tới sự thay đổi tư tưởng của cả một dân tộc.
Liệu nhận xét có giúp ta đề xuất thế này: cái việc xung phong liều chết của nhóm Cánh Buồm là cần phải được hoan nghênh, để còn nhiều nhóm khác nữa ra đời, để cho cái nền “dân gian giáo dục” phát huy hết sức mạnh của nó; còn cái “chính phủ giáo dục”, cần biết rõ đâu là “lợi thế” của mình, đâu là “năng lực cốt lõi” của mình để tập trung làm đúng việc, tránh lan man?

PS. Trang wiki tiếng Việt khi viết về cuộc cải cách này còn sơ sài quá. Mục “Giáo dục” thậm chí không có. Còn tên tuổi ngoài ông vua và mấy ông quan ra thì tuyệt đại đa số không thấy có chút gì chuyển biến từ dưới lên, đặc biệt là cái “dân gian giáo dục” như Đào tiên sinh đề cập.

03/09/2015by Tấn Dương
FacebookTwitterPinterestGoogle +Stumbleupon
Giáo dục

Người lớn phải đuổi theo trẻ con

Hai ông bạn thân K và T tranh luận với nhau về việc làm sách giáo khoa rất ác. Mẩu ngắn dưới đây chỉ là một đoạn đáng chú ý:

K: Tôi đố ông viết được “trăm năm trong cõi người ta” bằng chữ Nôm đấy

T: ??

K: Ông không viết được, sao bắt giáo viên học bài viết chữ Nôm ở lớp 6? Sao không bắt đầu từ chữ quốc ngữ thời Alexandre Rhode?
T: Muốn biết được cái phức tạp của chữ Nôm, rồi mới đến chữ Quốc ngữ. Để hiểu tiếng Việt một cách tinh tế, không phải để trở thành nhà ngôn ngữ học.
K: Nhưng giáo viên không làm được được, thì làm sao dạy được?
T: GV phải đuổi theo học sinh, nếu HS nó chạy nhanh hơn.
K: Ông bắt đầu duy ý chí rồi đấy!
T: Nếu không làm bây giờ thì làm sao biết là ai đúng? 30 năm trước mà không làm lớp 1 thì làm sao bây giờ biết là đúng?
K: Cấp 1 là cơ bản nên còn dễ, cấp 2 khó hơn phải cẩn thận ,không thể để HS làm chuột bạch được.
T: Không học ngay từ cấp 2 thì đến khi nào? cấp 3 vẫn khó, đại học vẫn khó, thế thì bao giờ mới học?
Có 3 cái cần lưu ý: 
– Bản thân vật liệu – có thể rất khó
– Khả năng sư phạm hóa vật liệu – để GV có thể làm được
– Sự tiếp thu của học sinh – vui chứng tỏ tiếp thu được.
27/08/2015by Tấn Dương
FacebookTwitterPinterestGoogle +Stumbleupon
Agile Mindset

Một câu hỏi về nhóm liên chức năng

Một bạn hỏi tôi – “Development Team are cross-functional” hiện tại em đang hiểu là “Nhóm phát triển sản phẩm sẽ bao gồm các thành viên đến tức các phòng ban, bộ phận khác nhau trong tổ chức/công ty” thay vì là “Nhóm liên chức năng”. Em được biết, PMI trong cuốn Project Management Body Of Knowledge(PMBOK) chia mô hình tổ chức ra làm 3 loại chính: Functional, Matrix và Projectize. Trong đó, mô hình tổ chức Functional là mô hình chia nhân sự theo phòng/ban(functional/department) vậy thì cross-functional có thể hiểu là những nhân sự đến từ nhiều phòng ban khác nhau không ạ?

Xin trả lời ngắn gọn:

Cross-functional team thực ra không phải là khái niệm đặc trưng của Scrum. Nó là một khái niệm trong tổ chức quản lí nói chung. Nó ám chỉ một nhóm có đủ các thành viên với các kĩ năng cần thiết, đầy đủ để có thể được trao quyền toàn bộ trong quá trình phát triển sản phẩm. Nếu nó không có đủ năng lực và khả năng ra quyết định cần thiết liên quan đến sản phẩm thì sẽ luôn luôn phải chờ để  “phê duyệt” hoặc “xem xét”. Có thể tổ chức cross-functional team bằng cách lấy các thành viên từ các phòng ban, nếu hiện nay công ty đang tổ chức dưới dạng các phòng ban. Nhưng khi tạo lập một cross-functional team như vậy, thì thường là các thành viên này sẽ làm việc toàn thời gian và trách nhiệm với team, Team chịu trách nhiệm giải trình (accountable) chứ không  phụ thuộc sự chỉ đạo gì các phòng ban kia nữa. Có nghĩa là trong một công ty đang tổ chức dạng Functional Department, thì khi phát triển sản phẩm mới, ta vẫn có thể thành lập một Scrum Team và trao toàn quyền cho nó.

Còn các khái niệm bạn dẫn PMBOK, là đề cập đến mức organizational, chứ không phải cơ cấu team. Một Công ty được tổ chức Functional, hoặc Matrix, hoặc Projectized thì vẫn có thể tổ chức các đội dự án theo kiểu cross-functional (như Scrum Team) hoặc kiểu Functional (như trong Waterfall).

______________

Đọc thêm các bài liên quan về cross-functional team:

  1. Hiểu đúng về “Liên chức năng”
  2. Đẩy, kéo và luồng một sản phẩm
25/08/2015by Tấn Dương
FacebookTwitterPinterestGoogle +Stumbleupon
Linh tinh xòe

Người lớn đâu đã hiểu trẻ em

Bữa nọ, chỉ vì “cả gan” nghi ngờ Cánh Buồm dàn dựng để cậu bé Minh đứng lên phát biểu chê trách nền giáo dục nước nhà mà ông bạn đồng nghiệp suýt bị mình từ mặt. Đường đường giải Phan Châu Trinh rồi ai hơi đâu mà đi làm cái trò mèo ấy, nói vậy khác nào coi khinh mình! Nhưng rồi cũng may kiềm chế được cơn giận, phủi bụi cho qua. Người ta vốn sẵn định kiến thế, mình có giận cũng chẳng ra cái trò trống gì.

Bữa nay đọc “Hầu chuyện thượng đế” của nhà thơ Trần Đăng Khoa có bài “Người lớn đâu đã hiểu trẻ em” mình liên tưởng ngay đến chuyện riêng. Rồi miên man nghĩ đủ thứ chuyện khác. Đúng thật, người lớn đâu đã hiểu trẻ em, vậy mà cứ cho mình cái quyền trịnh thượng đánh giá ý kiến các em theo ý mình, và bỏ ngoài tai tất cả những lời thực tâm trong sáng như cổ tích mà đôi khi lại hàm chứa những giải pháp tuyệt vời. Tìm trên mạng thì ra bài viết trên VOV của nhà thơ với tựa đề hơi khác, nội dung thì cơ bản vẫn nguyên. Mời bạn cùng đọc, và suy ngẫm. Nhiều cái giật mình lắm.

Continue reading

23/08/2015by Tấn Dương
FacebookTwitterPinterestGoogle +Stumbleupon
Giáo dục

Tư liệu: Ngô Tự Lập và Phạm Anh Tuấn trao đổi về đường lối dạy Văn của Cánh Buồm

Nhóm Cánh Buồm ra sách, mời mọi người cho ý kiến phản biện, đóng góp. Đáng chú ý có bài (từ 2012) của Ngô Tự Lập về dạy văn, khẳng định Cánh Buồm “sai từ vạch xuất phát”. Phạm Anh Tuấn đáp lại ngay sau đó rằng Ngô Tự Lập “nhầm lẫn”. Hiện nay bài phê bình của Ngô Tự Lập thì rất dễ tìm kiếm, còn bài của Phạm Anh Tuấn thì lại không dễ tìm. Dưới đây tôi để luôn hai bài cạnh nhau, đề phòng bạn bè  có hỏi, thì mời vào đọc, rồi chịu khó lướt qua sách Cánh Buồm và tự đưa ra kết luận. Nhớn cả rồi 🙂

Continue reading

22/08/2015by Tấn Dương
FacebookTwitterPinterestGoogle +Stumbleupon
Giáo dục

Đến trường chỉ để để học?

Hay là một vài câu hỏi về chương trình đào tạo

Bà ngoại Sun hỏi bố trẻ con: sao lại chuyển Sun sang trường mới xa hơn?

Bố nó trả lời (hơi ẩu một tí): vì bên đó có bữa ăn ngon hơn, sau mấy năm học hy vọng Sun sẽ có thể chất ổn hơn.
***
Chuyện này dẫn đến một câu hỏi giáo dục học thú vị và hệ trọng không kém: Một thanh niên 18 tuổi đến một campus đại học chỉ để trải qua gần 40 môn học trong vòng 4 năm để hướng đến các mục tiêu nghề nghiệp tại một công ty nào đó?
Khi đặt câu hỏi này, chúng ta thấy ngay sự bất cập trong các thảo luận về chương trình đào tạo tại trường đại học. Mọi thứ dường như chỉ dẫn đến cái CV xin việc.
Thực tế rõ ràng khác hơn nhiều.
Chàng và nàng đến Campus với tuổi thanh xuân phơi phới, ngoài nhu cầu thâu nạp tri thức để chuẩn bị vào đời, chàng và nàng còn làm quen với nhau, thậm chí là yêu nhau, gây dựng các mối quan hệ bền sâu khác với bạn bè đồng học, thử nghiệm các thứ mới mẻ, thậm chí điên rồ của tuổi trẻ, tham gia các cuộc thi khắc nghiệt để thử thách sức mình, và… chơi nữa. Campus là nơi cuộc sống diễn ra. Vì thế trải nghiệm ở Campus không chỉ là trải nghiệm học tập, mà còn là trải nghiệm trưởng thành, và trải nghiệm cuộc sống tuổi trẻ trong khuôn viên. Ngoài là sinh viên, chàng và nàng còn là công dân, là con người, là những người trẻ đầy nhựa sống và khao khát đang sống.
Vì vậy chúng ta cần nói nhiều hơn đến những yếu tố phi-khóa-học, đến những điều không to tát nhưng thực sự mang ý nghĩa và không kém phần quan trọng đối với sinh viên. Thế thì không thể tránh khỏi những thảo luận mang tính bản chất về hệ giá trị, mục tiêu tối hậu, về phương cách tổ chức, về triết lí giáo dục…
Hiện nay chẳng có mấy giảng viên quan tâm đến “triết lí giáo dục” của nhà trường, mặc dù trong người một số vị có vai vế cũng hàng bồ triết lí trên bàn trà? Có mấy cán bộ phát triển chương trình đào tạo nhìn ra vượt khỏi những “khóa học” hay “tiêu chuẩn”? Có mấy cán bộ quản trị đặt câu hỏi và đồng cảm về giá trị của “trải nghiệm học tập” hay “trải nghiệm trưởng thành” trong khi vẫn hằng ngày đối mặt với “hiệu quả”? Có mấy cán bộ tuyển sinh đủ thâm hậu để không dùng “việc sau ra trường” “câu” sinh viên tương lai? Vân vân và vân vân.
Những câu hỏi về sự cộng tác thường vắng mặt trong các lý thuyết về phát triển chương trình đào tạo. Có lẽ bởi chúng thường vượt khỏi “biên giới” quan tâm của người phát triển chương trình. Vì vậy các lí thuyết này thường cố tình loại bỏ ra khỏi lí luận những thứ không thuộc “educational objectives” để dễ bề làm việc. Tuy vậy, ngay cả khi “làm việc” xong xuôi, thường người làm ra chương trình vẫn ngẩn tò te vì kết quả không thực sự là cái mọi người mong muốn.
Liệu có phải  vì họ đã cố tình lờ đi thực tại, mà quá lệ thuộc vào sách vở?
14/07/2015by Tấn Dương
FacebookTwitterPinterestGoogle +Stumbleupon
Chuyện đời, Lan man

Cà phê cà pháo phố Hàm Nghi

Vậy là ở trên đường Hàm Nghi ở xóm Mỹ Đình này đã có tới 2 quán cafe sạch. Một quán có tên rất buồn cười là Mr. Sạch – hậu duệ của cái quán có cái tên rất buồn cười khác là Mother Đốp, và một cái mới có tên rất Ý: Milan Cafe. Cafe sạch là khái niệm đã phổ biến ở Đà Nằng vài năm nay, nhưng ở Hà Nội thì có vẻ vẫn còn hiếm. Cả hai quán này đều dễ nhận diện, và làm cả khu vực dịch vụ cà phê cà pháo ở đây thay đổi hẳn: từ chỗ đồng dạng quán nào cũng như quán nào với những bàn ghế rẻ tiền na ná nhau, cà phê na ná nhau, cho tới những quán cà phê có bản sắc rõ rệt.
Kể từ ngày bà chủ Mother Đốp bỏ quán, sang tên cho một bạn gái trẻ đẹp hơn để biến quán Mother Đốp thành ra Mr. Sạch với decor kiểu mới khá phong cách với chất mộc và authentic chủ đạo, cafe phố Hàm Nghi đột nhiên khoác áo mới.
Quán cafe Anh Dũng bên cạnh cũng ngay lập tức đổi thương hiệu ra Cafe Đậm, với cách pha chế đặc sản của gia chủ, cafe cực kì đậm đặc, khách quen uống cappuccino có thể bị sốc, phong cách bài trí bàn ghế và typo hơi hoài cổ, dàn phục vụ trẻ trung khá tận tình. Các quán khác xung quanh cũng đã kịp nâng cấp bàn ghế sang loại xịn hơn, kèm thêm các hình thức decor bắt mắt để hấp dẫn các thượng đế.
Nay thêm Cafe Milan ở bên cạnh. Cũng là cafe sạch, nhưng đã có chút thương hiệu trong phố, giờ ra ngoại thành “làm ăn”, do một bà chủ còn khá trẻ tận Bạch Mai lăn ra đây. Trước ngày khai trương, bà chủ giao cho con cháu trong nhà đi phát tờ rơi khắp khu MD, tới tận từng nhà. Khi gặp chủ nhà, các bé rất tươi cười nói “mẹ cháu mới chú đến ủng hộ nhà cháu, được giảm 30%” ạ. Cách tiếp thị rất cơ bản này hơn hẳn mấy cái “chiến dịch” được lên kế hoạch rắm rối với mấy concept khó hiểu của nhiều trung tâm tiếng Anh hiện đại cùng khu vực. Quán Milan rộng rãi nhất đường Hàm Nghi, thoáng đãng, cafe tương đối ngon, giá hợp lí, phục vụ ngang ngửa các quán tốt nhất ở đây. Bà chủ lại rất chịu khó nói chuyện và tìm kiếm phản hồi của khách.
Các quán Cafe phố Hàm Nghi có vẻ đã được “nâng tầm lên một bậc”, mặc dù diện tích từng quán vẫn nhỏ xinh như cũ.
Cái tên Mother Đốp đã lùi vào dĩ vãng

Cái tên Mother Đốp đã lùi vào dĩ vãng

13/07/2015by Tấn Dương
FacebookTwitterPinterestGoogle +Stumbleupon
Chuyện đời, Lan man

Lang Đài những mẩu vụn #3: Trồng cây gây lộc

Cho đến tuần trước mình mới biết bà ngoại là người trồng hai cái cây to đùng ở đầu làng: một cây gạo ở gần đường cái lớn, một cây đa gần ao Gáo. Dạo trước chắc bà trồng cây đa ở chỗ đó cốt để có bóng râm cho hố nước tưới cho mấy luống rau trong vườn. Nay thì ruộng đã hoán cải thành đất ở cả, dân Mộ Hạ vào đó ở, nhưng cây đa vẫn còn nguyên, lại thành ra có chút cảnh quan.

Bá Hy, người kể cho mình biết tác giả của hai cái cây kia, nói “bà để lại lộc cho dân làng”. Đúng là lộc theo nghĩa đen.

11/07/2015by Tấn Dương
FacebookTwitterPinterestGoogle +Stumbleupon
Chuyện đời, Lan man

Lang Đài những mẩu vụn #2: Cọc chắn

Tôi về làng ăn cưới, lại được chứng kiến 2 việc rất đáng suy ngẫm liên quan đến mấy chiếc cọc. Việc 1: chiếc xe 45 chỗ chở anh em cùng cơ quan của chú rế từ Hà Nội về ăn cưới va vào cọc chắn ở đầu làng, vỡ hết cả chiếc chắn bùn. Biết không thể vượt qua đành phải thả khách xuống ở đầu làng giữa cái nóng chang chang giữa chiều hè. Khách đi ăn cưới thì áo quần xúng xính, lội nắng đi vào, thật hơi vất vả. Việc 2: chiều hôm sau, do sơ suất của trẻ nhỏ, một xưởng mộc bị cháy dữ dội. Xe cứu hỏa được điều đến kịp thời, nhưng bị tắc ở hai cái cọc chắn vì xe to quá. Phải mất mười lăm phút sau mới đến được hiện trường. Chừng ấy phút đủ để lửa xơi tái cả cái xưởng, suýt chút nữa thì xơi luôn cả nhà hàng xóm, ngay cả khi trước đó cả xóm đã huy động hết xô chậu, vòi nước để dập lửa. Nguyên cớ của sự tồn tại của mấy chiếc cọc kia là như thế này: Chẳng là dân làng hò nhau đóng tiền (chứ không phải tiền nhà nước) để làm đường, đẹp từ trong ngõ ra đến đường lớn. Nhưng xe pháo thấy đường đẹp cứ hò nhau đi qua mà không thèm “đóng một tí phí” nào; xe lại to, chẳng mấy chốc mà đường hỏng, dân làng lại phải làm lại. Thế là hò nhau cấm, cách dễ nhất là đầu mỗi đường xây hai cái cọc bê tông cao năm chục phân, cách nhau hơn hai mét, chỉ đủ xe nhỏ đi qua. Giờ thì mấy chiếc cọc đổ đốn sinh ra phản chủ.

10/07/2015by Tấn Dương
FacebookTwitterPinterestGoogle +Stumbleupon
Page 20 of 45« First...10«19202122»3040...Last »

Sách mới: Tư duy thiết kế cho mọi người

tu duy thiet ke cho moi nguoi

 

Sách mới tái bản: Được việc

Tìm kiếm

ebook: Đọc sách thông minh – Hướng dẫn bỏ túi cho người bận rộn

Sách: Cẩm nang Scrum – Làm chủ phương pháp năng suất và sáng tạo gấp đôi

Sách: Linh hoạt và Tinh gọn

Bài viết mới

Tri quyển Drucker

Tri quyển Drucker

Libero mở cửa chào đón học viên khoá mới

Sao lại Trường hè Tư duy?

Sao lại Trường hè Tư duy?

Tri Đạo 2.0

Tri Đạo 2.0

Đoản ngôn về lãnh đạo tồi

Đoản ngôn về lãnh đạo tồi

Đang được chú ý

Hiểu thế nào cho đúng về “liên chức năng”

Hiểu thế nào cho đúng về “liên chức năng”

Bí quyết đọc sách cho những kẻ thế mà đần

Bí quyết đọc sách cho những kẻ thế mà đần

10 điều ghi nhớ để làm lính cho ra trò

10 điều ghi nhớ để làm lính cho ra trò

[36 kế dạy học thụ động] #1: Cho sinh viên làm thầy

Theo dõi và cập nhật

Chuyên mục

  • Agile Mindset (148)
  • Chuyện đời (23)
  • Công nghệ (14)
  • Đọc (72)
    • Sách (46)
  • Giáo dục (185)
    • Constructivism (5)
    • Học cách học (35)
    • Khai phóng Giáo dục (10)
    • Tu thân (1)
  • Khác (16)
  • Không phân nhóm (1)
  • Lean Startup (15)
  • Linh tinh xòe (55)
    • Lan man (26)
  • Quản trị mới (47)
    • COVID19 (9)
  • Tài nguyên (2)
  • Tri thức và Nhận thức (15)
  • Xã hội tri thức (22)
    • Tổ chức học tập (20)

Thẻ

36 kế dạy học thụ động (7) active learning (8) agile (41) agile adoption (6) agilemindset (6) agile mindset (7) agile transformation (5) codegym (36) constructivism (16) Cánh Buồm (5) công nghệ và giáo dục (15) dạy học (4) dạy tốt hơn (24) education (4) giáo dục (26) giáo dục khai phóng (6) growth mindset (5) HỌC CÁCH HỌC (9) học (6) học tập (4) học tập trải nghiệm (4) inamori_kazuo (5) kanban (6) khởi nghiệp (5) lean (14) lean mindset (4) lean startup (7) learning (4) làm lính thật tốt (21) MOOC (5) neomanager (8) năng suất (5) PBL (6) personal kanban (4) productivity (4) reflection (5) scrum (42) seci (7) sách (4) sử kí (5) thuyết kiến tạo (7) tích hợp (10) tản mạn chuyện đọc (10) tổ chức học tập (7) được việc (12)

"CHI BẰNG HỌC"

Subscribe
Đăng ký nhận tin
Đăng ký nhận tin
Loading